Hiển thị các bài đăng có nhãn Định nghĩa từ phượt. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Định nghĩa từ phượt. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

7 lý do để 'phượt' ngay và luôn

(VnExpress) - Đi phượt giúp chúng mình trưởng thành hơn và cảm nhận cuộc sống xung quanh, biết sống vì người khác.

Chi phí không đắt đỏ

So với những hình thức du lịch thông thường thì chi phí cho đi phượt bỏ ra chỉ bằng 2/3 và đôi khi bằng một nửa.

Nhưng không có nghĩa chuyến du lịch đó lại không trọn vẹn và hấp dẫn nhé. Đi phượt, chúng mình hoàn toàn có thể làm chủ được chuyến đi mà lại không bỏ lỡ bất kỳ một điều gì.

Trải nghiệm cảm giác du lịch ngẫu hứng

Không như những chuyến du lịch theo tour, đi phượt thu hút mọi người ở sự ngẫu hứng. Trên suốt chặng đường, các teen nhà mình có thể dừng chân bất cứ đâu hay thậm chí thay đổi cả lịch trình đi bất cứ lúc nào. Điều này diễn ra hoàn toàn chủ động mà không phụ thuộc vào một kế hoạch cố định.

Khám phá những địa danh quen mà lạ

Với phương tiện di chuyển chủ động cùng thời gian không gò bó, đi phượt giúp chúng mình khám phá những góc nhìn khác từ những nơi mình tới. Đơn cử như việc đi sâu vào một bản làng không có tên trong danh sách du lịch hay phát hiện ra một vị trí ngắm cảnh tuyệt đẹp ở một nơi quen thuộc.

Quen thêm nhiều bạn mới

Đi phượt là hình thức du lịch giúp các teen quen được rất nhiều bạn mới. Có thể thành phần tuổi tác, nghề nghiệp khác nhau nhưng tất cả đều có chung nhiệt huyết, chung đam mê với việc đi phượt. Có rất nhiều teen sau mỗi chuyến đi đã trở nên thân thiết sau này đấy.

Khởi động lại tinh thần

Rời xa những xe cộ và cuộc sống có quá nhiều tiện nghi, hiện đại, đi phượt chính là dịp để chúng mình được thả hồn vào thiên nhiên, tìm lại cho mình được những phút giây tĩnh lặng. Đây quả thực là điều cần thiết cho nhiều người, nhất là những ai đang mong muốn khởi động lại tinh thần của mình cho cuộc sống bận rộn sắp tới.

Nuôi dưỡng tình yêu thương

Được rong ruổi trên từng nẻo đường đất nước, lang thang tới tận từng ngóc ngách của cuộc sống, chúng mình sẽ khám phá ra những điều thật khác. Từ những niềm vui của em bé dân tộc được tới trường cho tới những nỗi buồn của người dân ven biển. Và cứ như thế, sau mỗi chuyến đi, sự quan tâm đến người khác, nghĩ về người khác như được lớn hơn.

Trưởng thành hơn

Đi phượt, chúng mình sẽ phải học cách tự lo cho bản thân. Sẽ phải học cách xử lý từ những việc nhỏ nhất. Ví dụ như việc đối mặt với sự thay đổi của thời tiết hay chiếc xe bất ngờ hỏng hóc. Sẽ không hề đơn giản khi những sự cố này bất ngờ xảy ra ở những nơi vắng người. Nhưng khi đã tìm được cách khắc phục chắc chắn chúng mình sẽ đúc rút cho mình những kinh nghiệm quý báu và những bài học lớn.

Theo Đỗ Huyền (VnExpress)
Du lịch, GO!

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

Con gái 'phượt' nguy hiểm lắm đấy!

(Vietnamnet) - Cô em gái lên mặt chỉ dạy khi tôi bắt đầu chuyến đi Tam Đảo bằng xe máy: "Anh cẩn thận nhé. Con gái phượt nguy hiểm lắm đấy. Em ngán nhất cái trò say nắng sau mấy chuyến đi xa".

"Con sẽ đi leo núi ở Tam Đảo, 2 ngày, đi bằng xe máy" - Lấy hết quyết tâm, tôi trình bày rành rọt từng tiếng một với ba mẹ. Chẳng có gì lạ khi cả hai người nhìn sửng sốt thằng con trai mà cứ hết giờ làm là lại về nhà tiếp tục cắm mặt vào máy tính. Tôi trước giờ không màng đến du lịch chứ đừng nói là đi leo núi.

Ba tôi gọn lỏn: "Tùy mày". Còn mẹ thì lo lắng ra mặt. Tôi đã phải thuyết phục rất lâu để xin được cái gật đầu của mẹ. Đương nhiên, tôi có thể nói dối là đi công tác. Nhưng nói thật thì thấy thoải mái hơn nhiều, hậu phương có vững chắc thì tiền tuyến mới yên tâm mà... đi chơi chứ.

Đấu trí với ba mẹ đã đủ ốm rồi, đụng độ với con em càng đáng sợ hơn. Nó đón nhận chuyến đi của ông anh nó bằng vẻ mặt lạnh te: "Thế là anh đi phượt à?" - Chả là con bé thuộc dạng hay đi. - "Tam Đảo cũng bình thường thôi" - Nghe tự ái phết. Con bé lâu nay chỉ đóng vai nạn nhân cho tôi chỉ trích, nay lại lên mặt chỉ dạy ông anh. Nhất là đoạn: "Mà anh cẩn thận nhé. Con gái phượt nguy hiểm lắm đấy. Em ngán nhất cái trò say nắng sau mấy chuyến đi xa". Trời đất, không tin nổi những gì nó nói, tôi đành phải lên lớp cho con em một bài dài về bản lĩnh đàn ông thời nay, nhất là không dễ sa vào mấy chuyện... buồn cười như thế.

Đoàn có 20 người, đủ mọi lứa tuổi, có người là doanh nhân, có người công chức, có cả sinh viên, dân làm việc tự do cũng nhiều... Những người mà nếu bình thường bạn gặp, sẽ thấy họ toát lên cái vẻ lạnh lùng, mẫn cán, nghiêm túc hay ngây ngô... Thì ở đây, như trút bỏ tất cả những vỏ ngoài đấy, chỉ còn lại những trái tim ấm nóng, đầy đam mê, những đôi chân muốn thỏa chí tang bồng.

Mất tầm 2 tiếng để chạy xe máy từ Hà Nội đến Tam Đảo. Tiết trời tháng tư đã bắt đầu nắng nóng, vậy mà vừa đến chân đèo Tam Đảo đã cảm thấy một luồng không khí mát lạnh. Con đèo dài 11km quanh co, với những khúc cua nối nhau liên tiếp đưa chúng tôi lên thị trấn Tam Đảo. Những ngôi biệt thự nhỏ xinh dần xuất hiện, những giàn su su xanh mướt mọc khắp ven đường, thời tiết thật tuyệt. Quả không hổ danh là địa điểm nghỉ dưỡng lý tưởng. Chúng tôi lượn một vòng quanh thị trấn, rồi hướng tới trạm kiểm lâm, xin phép đi vào rừng. Hành trình của chúng tôi lúc này mới chính thức bắt đầu.

Vượt qua cánh rừng trúc đẹp mê ly y như trong phim Thập Diện Mai Phục, rồi tiếp tục ngỡ ngàng với cánh rừng đỗ quyên nở rộ. Cả lũ như sững lại trước khung cảnh bày ra trước mắt. Bình yên và an lành quá đỗi. Ai cũng hào hứng và hớn hở, dù chặng đường càng lúc càng dốc và khó đi hơn. Tôi như tìm thấy mình từ nơi nào xa lắc, cảm thấy hai mấy năm qua mình đã sống hoài sống phí. Như con em mình, thế mà nó lại dũng cảm: mơ những gì muốn mơ, làm những gì muốn làm và đến bất cứ nơi đâu muốn đến.

Rồi bất giác, tôi tìm thấy em, giữa 20 con người ai cũng cười nói vui vẻ hay đang thở hồng hộc không ra hơi. Em chẳng nói gì, cứ lẳng lặng mà đi. Em có đôi mắt rất sáng, vẻ mặt ưa nhìn. Bất chấp cái không khí nhốn nháo xung quanh, em vẫn giữ được vẻ bình thản đến lạ lùng.

Buổi tối hôm đấy, chúng tôi cắm trại trên đỉnh núi. Thực đơn chính đêm nay là gà nướng. Bao nhiêu trò vui được bày ra, tiếng hò reo huyên náo cả một vùng núi. Chưa bao giờ tôi nhìn thấy niềm vui của mọi người lại biểu lộ rõ ràng đến thế. Nhưng tôi lại không nhìn thấy được niềm vui trên khuôn mặt của em. Em ngồi cạnh đống lửa, bất động dõi theo trò chơi của mọi người. Thi thoảng, ánh mắt em nửa như muốn tham gia cùng, nửa lại e dè. Như một phản xạ tự nhiên, tôi nghĩ mình cần phải làm gì đó. Tôi lại gần, kéo em ra chơi cùng mọi người. Hơi ngỡ ngàng một chút, rồi em chơi rất là nhiệt tình một cách đáng ngạc nhiên.

Chơi mệt, cười mệt rồi, chúng tôi lại quây quần bên đống lửa. Những câu chuyện cứ nối tiếp, nối tiếp nhau kéo dài mãi không dứt. Những con người xa lạ, xích lại gần nhau hơn. Thì ra cô bé từ Huế ra, sợ mọi người không nghe được giọng mình nên ngại nói. Một lý do rất buồn cười, nhưng cũng rất đang yêu. Em kể về Huế, về các lăng tẩm, về ẩm thực, về vịnh Lăng Cô và Phá Tam Giang... Em kể về những buổi đi săn bình minh trên đèo Hải Vân:

- Muốn săn được bình minh thì phải dậy trước mặt trời, vì phải đi cả trăm km mới đến đèo. Nhưng chưa là gì so với việc đi săn bình minh trên biển cả anh ạ. Theo thuyền ra khơi, biển mênh mông bạc trắng, sóng vỗ thật lạ. Lần ấy em bị say sóng, mọi thứ chao đảo, biển không còn là biển, trời không còn là trời. Rồi mặt trời dần nhô lên, không run rẩy, không từ tốn, mà tròn trịa, nhanh chóng nhuộm đỏ cảnh vật xung quanh. Đi hàng giờ đồng hồ, vượt qua biết bao vất vả, chỉ để cảm nhận một khoảnh khắc. Lạ không anh?

Tôi chưa được trải qua những khoảnh khắc đấy bao giờ, nhưng qua những lời em kể tôi bỗng chốc có thể hiểu được: Một khi đã muốn khám phá, chẳng ai quan tâm đến những điều đấy nữa. Vì đôi khi, chỉ một khoảnh khắc cũng có thể làm thay đổi cả một con người.

- Dường như em đã đi rất nhiều rồi nhỉ?

- Em tốt nghiệp báo chí, nhưng chưa muốn đi làm ngay. Em đã dùng toàn bộ số tiền tiết kiệm từ việc làm thêm mấy năm sinh viên của mình để đi khắp đất nước. Em muốn tự trải nghiệm cuộc sống, con người Việt Nam trước đã. Em đã đi hết khu vực phía nam và tây nguyên. Đây là chuyến đi thứ hai của em từ khi ra bắc.

Em đã ngắm hoàng hôn trên đèo Ô Quy Hồ nhưng cảm thấy chưa thỏa mãn. Bình Minh phải ngắm trên biển, hoàng hôn phải ngắm trên núi. Nhưng em cũng sợ mình không đủ sức nên lựa chọn Tam Đảo trước. Và em đang bắt đầu cảm thấy thích thú với loại hình leo núi này rồi. Cảm giác khi vượt qua giới hạn của bản thân, cảm giác khi đặt chân lên đỉnh núi thật tuyệt vời.

- Em giống em gái anh, rất dũng cảm. Trong suốt những ngày tháng lang thang như vậy, có bao giờ em thấy cô đơn không?

- Em thấy mình mạnh mẽ nhất khi đang cố quên đi một ai đấy, và cô đơn nhất khi nhớ về người ấy. Anh nhớ cảnh hoàng hôn lúc chiều không? Hoàng hôn lúc nào cũng thật đẹp, nhưng cũng thật buồn. Nó làm cho con người ta cảm thấy yếu đuối.

Câu chuyện bị đổi hướng đột ngột, và tôi biết em không còn muốn nói thêm nữa. Tôi kể cho em nghe về Hà Nội: về Hồ Gươm, hồ Tây, về cầu Long Biên và chợ hoa Quảng Bá... Tôi hẹn em một ngày sẽ đưa em đi khắp đất Hà Nội. Đổi lại, em sẽ làm thổ địa khi tôi vào đến Huế.

Càng về gần sáng, các câu chuyện thưa dần. Mọi người dần chìm vào giấc ngủ. Có gì đấy, chạm vào tim tôi, thật khẽ. Em đang tựa vào vai tôi ngủ ngon lành. Và tôi có thể cảm nhận thấy, bàn tay của em đang rất gần bàn tay tôi. Vậy mà rồi, tôi lập tức rút tay lại, thở thật khẽ, ngắm nhìn em ngủ yên bình. Tôi đã không nắm tay em.

Tam Đảo trở thành một kỷ niệm đẹp đối với chúng tôi. Khi về Hà Nội, tôi đã thực hiện đúng lời hứa của mình: đưa em đi ngao du phố phường. Đôi khi, tôi mơ màng nghĩ về cái năm tay chưa kịp thực hiện kia. Những ranh giới mong manh, ký ức mơ hồ lại trở nên lấp lánh và đẹp đẽ nhất.

Khi em gái tôi hỏi: "Thế nào, gái phượt có nguy hiểm không?" Tôi cười: "Rất nguy hiểm đấy!" Thật nguy hiểm nếu lỡ nhìn thẳng vào đôi mắt của họ, vì đôi mắt ấy có nắng, khiến ta phải nhớ mãi. Nhưng sau chuyến đi này, tôi thấy mình đã trở thành người dũng cảm nên sẵn sàng đối mặt với những "nguy hiểm" như vậy. Còn lời hẹn vào Huế nữa. Tôi thấy rất vui. Vì xem chừng say nắng đâu có hại gì, khi mà ánh nắng ấy lại đến từ một đôi mắt?

Theo Hoàng Giang Lê (báo Vietnamnet), ảnh internet
Du lịch, GO!

Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

Phượt: Thận trọng để an toàn.

(CAND) - 'Phượt' là cách gọi của một bộ phận giới trẻ về việc thực hiện chuyến du lịch, dã ngoại mạo hiểm với mục đích chinh phục các cung đường hiểm trở, vùng miền xa xôi, qua đó thể hiện khả năng khám phá của bản thân mình bằng các phương tiện giao thông (chủ yếu là môtô).

< Cheo leo đường vào bản xa.

Nhiều bạn trẻ đã coi phượt như là một sở thích không thể thiếu của mình. Sở thích là vậy, song vấn đề đáng lưu tâm hiện nay đó chính là việc đi kèm với thú phượt này là hàng loạt những nguy cơ đã được cảnh báo.

Không biết xuất hiện từ đâu, thời điểm nào, nhưng có điều dễ thấy, thời gian trở lại đây, thú “phượt” – du lịch mạo hiểm đã trở thành một trào lưu được nhiều bạn trẻ ưa thích. Các bạn trẻ này thường coi những chuyến đi “phượt” nhằm để thể hiện khả năng khám phá, sự vươn “khó – trở ngại” của bản thân.

Nhiều bạn trẻ đã lập ra những nhóm chuyên đi “phượt”. Chỉ cần nhóm trưởng lên tiếng, các “phượt thủ” – dân đi phượt sẽ tán thành hưởng ứng. Và rồi, những chuyến đi du lịch mạo hiểm, băng rừng, xuyên núi lại được thực hiện. “Tuấn C” – nhà ở quận Cầu Giấy (Hà Nội), năm nay 30 tuổi, nhưng đã có 6 năm làm “phượt thủ”.
Trong khoảng thời gian trên, hàng chục, hàng trăm cuộc “phượt”, chinh phục đường đèo, nơi núi cao hiểm trở… do nhóm “Tuấn C” tổ chức đã được tiến hành.

Tiếp xúc với “Tuấn C” cũng như nhiều “phượt thủ” khác ở Hà Nội, chúng tôi thấy rằng, nơi núi cao với cảnh vật hùng vĩ như: cổng trời Quản Bạ, đỉnh Lũng Cú, cao nguyên đá Đồng Văn (Hà Giang), đỉnh Phan Xi Păng (Lào Cai), đèo Pha Đin (Điện Biên – Sơn La)… hay nơi các bản làng xa xôi, đường đi lại khó khăn như: Mù Cang Chải (Yên Bái); Mường Tè, Mường Mô (Lai Châu); Hoàng Su Phì (Hà Giang) v.v... là những nơi mà các “phượt thủ” thường hướng đến và thực hiện các chuyến đi “hành xác” của mình.

Để thực hiện các chuyến đi này, ngoài công tác chuẩn bị về hành trang (phương tiện, dụng cụ sửa chữa xe, đồ dùng cá nhân…), bản thân mỗi “phượt thủ” đều xác định, một khoảng thời gian đi “phượt” nhất định, kèm với đó là những trở ngại, khó khăn về địa hình, về cuộc sống - sinh hoạt nơi mình sắp tới.

Lưu lại những bức hình về cảnh đẹp, núi non, đường đèo hiểm trở, mừng vui vì “hòa mình” với cuộc sống nơi các bản làng nghèo khó… ấy là những suy nghĩ của nhiều “phượt thủ” hiện nay. Trên các trang mạng Internet thời gian qua theo đó cũng đã xuất hiện nhiều diễn đàn, forum của các nhóm “phượt”. Hàng loạt những nội dung, tranh luận bình phẩm về các chuyến đi “phượt” theo đó được đăng tải.

Điển hình phải kể đến trang mạng có địa chỉ: www.phuotxxx. Trang mạng này do một nhóm người có sở thích “phượt” lập nên. Chủ nhân trang web luôn cập nhật những tin tức liên quan đến các thành viên thực hiện chuyến “phượt” của mình.

Đính kèm các bản tin là những hình ảnh, bài viết giới thiệu về vùng miền – địa danh mà các “phượt thủ” đã từng đi qua. Mục đích không ngoài việc “hút” thêm các bạn trẻ thích du lịch mạo hiểm tìm đến. Rồi các mẹo đi “phượt” như: cách buộc đồ trên xe, trang bị máy định vị, những dụng cụ, đồ dùng cá nhân cần thiết cho chuyến đi v.v... tất cả cũng đều được đăng tải trên trang web này.

Nhìn vào lượng khách truy cập, bình luận liên quan đến thú “phượt” trên trang web www.phuotxxx cũng như qua ghi nhận thực tế, chúng tôi được hay, thú “phượt” – du lịch mạo hiểm đang trở thành một trào lưu nở rộ hút một bộ phận giới trẻ tham gia. Điều này cũng đặt ra nhiều vấn đề đáng bàn cần phòng ngừa, tháo gỡ nhằm tránh hệ lụy không mong muốn xảy ra.

Để chứng minh những lời nói của mình về thú “phượt” luôn đem lại cảnh giác lạnh người xen lẫn niềm vui khó tả, “Tuấn C” cho tôi địa chỉ đường link trang mạng xã hội facebook nhóm “phượt” của mình. Nhấp vào đường link này, chúng tôi chứng kiến vô số hình ảnh lưu giữ về những cung đường hiểm trở đại ngàn Tây Bắc mà nhóm “Tuấn C” đã “phượt” qua. Nhìn những hình ảnh này, chúng tôi thực sự lo ngại bởi, chỉ một chút bất cẩn thôi, tai nạn rất dễ ập đến với các thành viên trong nhóm “phượt” của “Tuấn C”. Hình ảnh là vậy, còn thực tế trên những cung đường vốn được mệnh danh là “thiên đường” của các “phượt thủ” thì sao?

Vâng! Xin thưa rằng, có đi ghi nhận, có trực tiếp chứng kiến sự cheo leo, hiểm nguy của những cung đường đèo núi Tây Bắc mới thấy hết được những nguy cơ tai nạn luôn cận kề.

Cách đây không lâu, trong một lần công tác tại các huyện vùng cao Quản Bạ, Yên Minh, Mèo Vạc, Đồng Văn… của tỉnh Hà Giang, trực tiếp đi trên những con đường “sợi chỉ” cua tay áo, một bên là vách núi cao nguyên đá, một bên là vực sâu hun hút. Tại nhiều điểm đèo, sương mù lẫn với núi khiến tầm nhìn của người đi đường bị ảnh hưởng. Trời sáng đã thế, ban đêm thì càng nguy hiểm hơn.

Trên thực tế, cũng đã có một số vụ tai nạn thương tâm xảy đến với các “phượt thủ” trên các tuyến đường cheo leo này. Ngày 2/9 vừa qua, Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn Hà Nội đã tiếp nhận và mổ cấp cứu cho anh Nguyễn T., 20 tuổi, nhà ở quận Tây Hồ (Hà Nội). Nguyên nhân trước đó, ngày 1/9, nhân dịp nghỉ lễ Quốc khánh 2/9, anh T. cùng nhóm bạn đã tổ chức đi “phượt”, leo núi ở đỉnh Lũng Cú (Hà Giang). Do đường trơn, bất cẩn, anh đã bị ngã xuống các mỏm đá...

Không chỉ bị chấn thương, có những vụ tai nạn còn khiến “phượt thủ” mãi mãi ra đi. Như theo thông tin trên cộng đồng mạng cách đây không lâu cho thấy, “phượt thủ” có thâm niên tên C.H.Đ. trong lúc từ Yên Bái trở về Hà Nội sau chuyến “phượt” dài ngày, anh đã đâm vào cột điện bên đường dẫn đến tử vong.

Bên cạnh việc tiềm ẩn nguy cơ tai nạn xảy đến với “phượt thủ” do đường đi quanh co, cheo leo, địa hình hiểm trở, nguy cơ tội phạm lợi dụng phát sinh theo đó cũng luôn rình rập. Trung tá Dương Thanh Bình, Trưởng Công an huyện Đồng Văn, địa bàn có nhiều điểm hút “phượt thủ” của tỉnh Hà Giang tỏ ra lo ngại trước thú “phượt” của một bộ phận giới trẻ hiện nay. Lẽ bởi, trong quá trình đi “phượt” - đi trên những cung đường vắng, nhất là khu vực giáp biên, nếu như không cảnh giác, chỉ một chút lơ là, người đi “phượt” rất dễ bị các đối tượng hình sự lợi dụng để tổ chức hành vi vi phạm pháp luật như: vận chuyển hàng cấm, hàng lậu…

Ví như, trong quá trình đi “phượt”, nếu không cảnh giác, dân “phượt” gật đầu đồng ý chở hộ món đồ của ai đó trên đường. Và, trong trường hợp, món đồ này là hàng cấm, là ma túy thì hành động trên cũng đồng nghĩa với việc “giúp đỡ” cho tội phạm phát sinh...

Theo Trung tá Bình, để tránh những hệ lụy không mong muốn, bản thân các bạn trẻ đang có sở thích “phượt” hiện nay cần nhận thức rõ những nguy cơ đi kèm, nhất là đối với các loại tội phạm lợi dụng “phượt thủ” hoạt động.
Xem thêm >

Theo TH (Báo Công An Nhân Dân), ảnh internet
Du lịch, GO!

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

Rủ nhau mà... phượt.

(BR-VT) - 'Xách balô, đi, đến và khám phá', là cụm từ đặc tả dân phượt. Đi 'phượt' ngoài mục đích khám phá và tìm hiểu các địa danh mới, các bạn trẻ còn được trải nghiệm cuộc sống và tìm thấy nhiều niềm vui ý nghĩa từ các chuyến đi. Đi phượt còn giúp những người trẻ tuổi có thể giao lưu kết bạn với nhau. Còn với giới trung niên hoặc 'bô lão' thì đây là lúc chiêm nghiệm lại chính mình, thụ hưởng kinh nghiệm sống đã từng trải qua qua trong cuộc đời.

Đánh tan sự ù lỳ

Với nhiều bạn trẻ, cuộc sống với những lập trình sẵn: Ăn, ngủ, đi làm… lặp đi, lặp lại khiến họ có cảm giác nhàm chán, ù lỳ và kém sôi nổi. Phượt giúp họ thoát ra khỏi những thói quen sinh hoạt hàng ngày để đến với các hành trình khám phá mới, nhiều bất ngờ và thú vị, nhưng cũng không ít khó khăn, vất vả...

... Bên cạnh đó, phượt còn đem đến những trải nghiệm thú vị khi đến các vùng đất mới, giao lưu với những con người mới, thói quen sinh hoạt mới.

Anh Định, công tác tại Công ty Dịch vụ dầu khí Vũng Tàu (PTSC) cho biết: "Sau mỗi chuyến phượt, tôi được nạp năng lượng, sống vui vẻ và lạc quan hơn rất nhiều, làm việc hứng khởi. Phượt cũng là cơ hội để tôi khởi động lại nguồn năng lượng và làm mới bản thân mình".

"Đất nước Việt Nam mình xinh đẹp lắm, nhiều thú vị lắm. Mỗi nơi chúng tôi đặt chân đến đều có một vẻ đẹp riêng. Nha Trang có biển xanh, cát trắng, Đà Lạt có những rừng thông vi vu, miền Tây sông nước hiền hòa, Sa Pa núi non hùng vĩ, trùng điệp. Sau mỗi hành trình, tôi như thấy yêu quê hương, đất nước hơn" - anh Tân công tác tại Công ty Đóng tàu cơ khí hàng hải cho biết.

Phượt không những hấp dẫn giới trẻ mà còn là niềm đam mê của nhiều người lớn tuổi. Chị Đỗ Thị Hạnh, 56 tuổi, thành viên hội phượt Vũng Tàu cho biết, mặc dù lớn tuổi, nhưng các hành trình phượt của hội tới các địa danh, dù xa xôi nhưng hiếm khi nào chị vắng mặt. "Đi chơi với giới trẻ, họ truyền cho tôi năng lượng của tuổi trẻ, những khát khao khám phá, sự sôi nổi và năng động. Giữa chúng tôi không còn có khoảng cách. Phượt là cách giúp tôi giữ lửa cuộc sống" - chị Hạnh chia sẻ.

Đi để khám phá, chinh phục

Có nhiều cách định nghĩa về phượt, nhưng cách được hiểu nhiều nhất đó là những chuyến đi bụi và ngẫu hứng, đôi khi không có sẵn lịch trình, không người dẫn đường, không dịch vụ rườm rà, chỉ đi bằng lòng đam mê và khám phá. Phượt không cầu kỳ về trang phục, không kén chọn phương tiện, phượt đơn giản là chuyến du lịch bụi, bụi từ phương tiện đến ăn uống, ngủ nghỉ.

Đôi khi, phượt đối với tuổi trẻ còn là hành xác, bởi họ đi phượt không phải là để nghỉ dưỡng mà là để khám phá, chinh phục, để chạm được tới những cảnh đẹp mà đi du lịch theo tour không đến được. Tham gia phượt phải có sức khỏe tốt, chịu được gian khổ để có thể băng rừng vượt suối. "Có những chuyến đi, dân phượt chúng tôi phải dầm mưa, dãi nắng, lội bùn, chạy xe thâu đêm… để thỏa mãn được niềm đam mê chinh phục, khám phá và tận hưởng cái đẹp" - chị Đỗ Thị Hạnh chia sẻ.

Các địa danh mà dân phượt chọn lựa thường là các điểm du lịch dân dã, những nơi hoang sơ với nhiều cảnh đẹp. Anh Tân cho biết, người tham gia phượt phải tự túc, chương trình du lịch phong phú và do chính những người tham gia thiết kế và vạch kế hoạch cho chuyến đi của mình, vừa tiết kiệm thời gian, vừa giảm chi phí.

"Với phượt, các thành viên có thể đến những nơi mình thích, những nơi chưa được nhiều người biết đến và còn hoang sơ để trải nghiệm, để khám phá… với toàn bộ tinh thần, nhiệt huyết của tuổi trẻ" - anh Tân nói.

Phong trào phượt đã xuất hiện nhiều ở các địa phương từ khoảng chục năm nay. Ở Bà Rịa - Vũng Tàu, phong trào này bắt đầu nở rộ khoảng 2 năm trở lại đây. Các bạn trẻ đam mê phượt ở Bà Rịa - Vũng Tàu đã thành lập riêng một diễn đàn "Hội phượt Vũng Tàu" trên Facebook để kết nối các thành viên.

Các  thành viên của hội không phân biệt tuổi tác, ngành nghề và giới tính, họ gặp nhau đơn giản là vì niềm đam mê phượt. Trước mỗi lịch trình, ban tổ chức hội sẽ thiết kế chương trình và lên kế hoạch, sau đó đăng tải lên diễn đàn của hội, các thành viên sẽ chia sẻ và đóng góp ý kiến. Sau khi chốt số lượng thành viên, địa điểm, thời gian, đoàn sẽ phân công ai dẫn đoàn, ai đi giữa, ai chốt đoàn để bảo đảm an toàn cho toàn đoàn.
Xem thêm >

Theo Thanh Hải (báo Bà Rịa - Vũng Tàu)
Du lịch, GO!